Tự tin với đời

Thứ sáu - 17/03/2023 09:10 225 0

Từ khi sinh ra, chị Tạ Thị Trúc Đậu (37 tuổi), quê ở Sóc Trăng đã phải gánh chịu nhiều nỗi đau. Mới hơn một tháng tuổi, mẹ mất sớm, cảnh nhà khó khăn, cô bé Đậu trở thành con nuôi của một gia đình khác. Lên 2 tuổi, cơn sốt bại liệt đã cướp đi đôi chân bé nhỏ của chị. 12 tuổi, Đậu trở về sống với người thân, cuộc sống khó khăn lại tiếp diễn.

Chị Tạ Thị Trúc Đậu nhận sửa quần áo cho khách.

Cơ duyên đến, một người hảo tâm đưa Đậu lên Thành phố Hồ Chí Minh điều trị. Trải qua hai cuộc phẫu thuật, chịu đựng những cơn đau đớn, Đậu đã tập tễnh bước đi. Dù đôi chân vẫn tật nguyền, nhưng đó là lần đầu Đậu tự mình bước đi sau 12 năm chỉ biết bò.

“Ngày còn nhỏ, sống cảnh tật nguyền, tôi lầm lì và hung dữ, như một cách để tự vệ. Nhưng sau này tôi đã thay đổi rất nhiều”- Đậu bộc bạch. Được đi nhiều, tiếp xúc, gặp gỡ nhiều người, dần dần Đậu tự cân bằng cuộc sống và nghĩ tích cực, sống lạc quan hơn.

Khi có thể tự bước đi, Đậu được giúp đỡ đi học nghề may. Đến giờ, Đậu vẫn nhớ rõ những ngày gian nan tìm việc. Nhưng với chị, đó là chuỗi ngày may mắn vì có được niềm vui tự lập và gặp được mối duyên của đời mình. Đầy vẻ tự tin, chị nói rằng mình là người chủ động trong mối quan hệ này. Sau ngày cưới, vợ chồng chị Đậu về quê chồng tại ấp Thuận Bình, xã Truông Mít, huyện Dương Minh Châu lập nghiệp. Đến nay, vợ chồng chị đã qua 13 năm chung sống, với sự ra đời của hai đứa con trai khoẻ mạnh.

Chồng chị Đậu cũng là một người khuyết tật, thân hình, cân nặng còn nhỏ bé hơn cả chị. Vì vậy, nhiều việc trong gia đình chị phải tự làm. Chị vui vẻ nói: “Trong gia đình, hai vợ chồng phân chia việc phù hợp mà làm. Nhiều khi ống nước hư tôi cũng tự làm. Bây giờ con trai đã lớn nên đỡ đần được nhiều việc rồi”.

Đôi lúc buồn tủi vì khiếm khuyết nhưng chị không bao giờ suy nghĩ tiêu cực, mà luôn biết vực dậy tinh thần, tự an ủi mình để vượt qua. Chị nói: “Người ta đi được hai chân thì họ có cách sống riêng. Mình không đi được mình cũng có cách riêng để sống. Miễn mình còn đôi tay thì không lo sợ gì”. Những suy nghĩ đó theo chị vào cuộc sống, biến những khó khăn trong cuộc sống thành điều bình thường. “Có con, mình phải tiết kiệm hơn một chút. Ước mơ của vợ chồng tôi là nuôi con được ăn học đàng hoàng”- chị Đậu tâm sự.

 

Đại diện Hội LHPN xã Truông Mít đến thăm và trao đổi với chị Đậu

Để lo cho cuộc sống, chồng chị Đậu đi làm xa tận Long An, hai tuần mới về. Chị Đậu ở nhà vừa chăm con, vừa làm nghề sửa quần áo kiếm sống. Mỗi ngày, chồng chị đều điện thoại về trò chuyện với vợ con. Với chị, cuộc sống như vậy đã có thể gọi là đủ đầy, hạnh phúc.

Hàng năm, Hội LHPN xã vận động MTQ trên địa bàn hỗ trợ cho gia đình chị Đậu trên 10 phần quà/3.000.000đ. Bên cạnh đó, Hội còn hỗ trợ 02 suất khởi nghiệp/6.000.000đông giúp gia đình chị chăn nuôi phát triển kinh tế gia đình, ổn định cuộc sống. Ngoài ra, Hội còn phối hợp với Ngân hàng CSXH huyện hỗ trợ gia đình chị vay 02 Nguồn vốn/40.000.000đồng (Nước sạch vệ sinh môi trường và nguồn vốn GQVL).

Hội LHPN xã Truông Mít

Tổng số điểm của bài viết là: 6 trong 2 đánh giá

Xếp hạng: 3 - 2 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây